Chi phí truy cập Internet cao: Chi phí truy cập Internet cao là một trong những điểm gây tranh cãi giữa những người sử dụng và những nhà điều hành. Phí truy cập Internet bao gồm phí dịch vụ kết nối và phí truyền thông điện thoại. Phí truyền thông điện thoại hiện nay là 0,14 USD/giờ, phí dịch vụ kết nối là 0,48 USD/giờ. Trong khi thu nhập hàng tháng của những người sử dụng Internet vẫn còn khá thấp, trung bình chỉ khoảng 61 đến 241 USD. Với những người có thu nhập thấp, mức phí này quá cao. Những người sử dụng cho rằng mức phí cao do các nhà cung cấp tạo nên, mà nguyên nhân sâu xa là do China Telecom vẫn độc quyền về viễn thông.
Hệ thống thẻ tín dụng quốc gia kém phát triển: Đây là một trở ngại chính đối với sự phát triển TMĐT ở Trung Quốc. Hầu hết các thẻ ngân hàng do ngân hàng thương mại phát hành là những thẻ nợ, việc rút tiền căn cứ theo số tiền ký quỹ trước đó. Các thẻ thường có mức phí rất cao đối với việc chi trội, hoặc thậm chí không chấp nhận chi trội. Thêm nữa, hệ thống tài chính trên phạm vi toàn quốc vẫn đang trong thời kỳ chuẩn bị và ngành tài chính vẫn chưa thực sự sẵn sàng điện tử hóa. Hầu hết các thẻ ngân hàng chỉ có thể sử dụng trong mạng lưới ngân hàng thương mại đã phát hành thẻ đó. Mặc dù VISA và MasterCard đã hoạt động ở Trung Quốc nhưng do thiếu bộ phận thanh chuyển trung tâm nên vẫn chưa thể trở thành một phương tiện tài chính phổ biến.
Việc giao vận hàng hóa chậm và không đảm bảo: Mặc dù các cửa hàng trực tuyến của Trung Quốc mong muốn giao hàng nhanh, nhưng một số web site của Trung Quốc không thể cung cấp dịch vụ giao hàng trong 24 giờ, và hầu như việc giao hàng phải mất tới 3 ngày, thậm chí có khi mất tới 1 tháng mới tới khách hàng. Sự chậm trễ này một phần do các ngân hàng chậm chễ trong việc thanh toán, nhưng chủ yếu vẫn do hệ thống bưu chính quốc gia kém hiệu quả. Các công ty TMĐT đã phải thiết lập một số phương thức khác để đáp ứng nhu cầu giao nhận hàng.